Wednesday, November 10, 2010

Đem ca khúc Việt ra thế giới

Hà Nội mùa vắng cơn mưa



Lyric:
Hanoi's This season... absent the rains.
The first cold of winter make your towel's gently in the wind.
Flower stop falling, you in side me after class
on Co Ngu street is our steps slowly return

Hanoi's This season the sky is not sunny.
Deserted street slanted dried brachs.
Small shop is unsteady a poetry.
Lake's Tay,Lake's Tay... occault

Hanoi 's This season, the nostalgia in heart
We are remember night cold hands,
The warmth give your to naive age
Image, Image, still here


Lời Việt của Trương Quý Hải
Hà Nội mùa này... vắng những cơn mưa.
Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh.
Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp.
Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về.

Hà Nội mùa này chiều không buông nắng,
Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô,
Quán cóc liêu xiêu một câu thơ.
Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ.

Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.
Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay,
Hơi ấm trao em tuổi thơ ngây.
Tưởng như, tưởng như còn đây


Tình đất đỏ miền Đông



Lyric
The young rice is waiting for every light rain. The blooming rice is waiting for source water to fall. The whole homeland is excited about the perfume of new earth which is waiting for human strength to care for young buds. Anyone who' passed by the eastern red land heard bloodshed staining it red so many times. The ground became green by prompt human manuring making mature rice laden on the green hillside.
The clear ride flows east ward and becomes red. Red water waves overflow lapping against the lands. The vast rice field once burried forering invaders. Each person shows his own confidences. In war time eastern people have been brave. In working they have been heroic as welt. Earth source freely joins new force with man. Spreading out to the horizon with brilliant spring. Father land! We love you forever. The victory today will start Our building ten fold. The victory today will start rebuilding you better!


Lời Việt của Lê Hành
Cây lúa non chờ từng cơn mưa nhỏ, cây lúa trổ chờ nước đổ trên nguồn.Cả nước quê hương rạo rực thơm đất mới.Đang chờ sức người vun xới (ơ...... ơ...) những mầm xanh.Ai đã qua vùng miền Đông đất đỏ, nghe máu đổ nhuộm hồng đỏ bao lần.Mặt đất lên xanh nhờ người nhanh tay bón, cho hạt lúa vàng nặng trĩu những sườn non.Con nước trong về miền Đông con nước đổ, sông nước đỏ dào dạt vỗ quanh bờ.Ruộng lúa mênh mông từng vui chôn giặc Mỹ.Trông từng con người cũng thấy (ơ..... ơ...) những niềm tin.Trong đấu tranh người miền Đông anh dũng, trong lao động người lại cũng anh hùng.Mạch đất ung dung cùng người chung sức mới.Dang rộng chân trời rạng rỡ những mùa xuân.Tổ Quốc ơi ! Ta yêu người mãi mãi.Từ trận thắng hôm nay, ta xây lại bằng mười.Từ trận thắng hôm nay, ta xây lại đẹp hơn.
a
a

4 comments:

Thaydoi73 said...

dạo này bác có vẻ nhà nhã ghê! nói vậy mấy bài hát em rất thích.

Lý Toét said...

Tôi mới ghi phần lời mà chưa bình luận - phần chính của bài.

phanhậuhoà said...

Bác LT nên chuyện này tôi nhớ lại năm xưa có một bài Seagaem phổ thành tiếng anh và hát lúc khai mạc cũng không khác nhau mấy đâu!

Lý Toét said...

Đây là cách mà mấy ông ngạc sĩ xa lông chặt đứt con đường đưa âm nhạc VN ra thế giới.